==> Bác HA & all


[ Follow Ups ] [ Post Followup ] [ Culture ]

Posted by Lz (207..61.10) on March 21, 2024 at 12:45:01:

TL;DR: Nên vào đây post mỗi ngày, sẽ có lợi cho your own well-being

----------------------------------------
Hôm qua bác HA có liệt kê những người đă mất, TC, DĐ, 4he. Đó là bên đàn ông thôi c̣n bên các bà cũng có vài người nữa. Sinh lăo bệnh tử khó mà tránh

Nhưng có một cái tối hôm qua tôi về nghĩ mới ra, là tất cả những người đó đều mất sau khi đă không vào đây nữa ít nhất là vài ba năm. Chẳng có ai vẫn vào đây cho tới những ngày / tuần cuối cùng. Nói cái này nghe có vẻ vô lư, nhưng mà biết đâu, nếu họ vẫn vào đây mỗi ngày th́ mọi thứ đă khác?

Tôi biết nói ra th́ thấy kỳ, v́ ai cũng nghĩ chỗ này chỉ là cái chỗ ba xàm với những người không quen, thích th́ tới không thích th́ thôi. Nhưng nói thật với các bác, chính v́ chỗ này nó như vậy nên nó mới dễ tới, dễ nói, dễ chia xẻ. Giờ giả sử bác có bệnh nhưng bác chỉ chia xẻ với gia đ́nh, bạn bè thôi. Rồi sao, cũng chẳng người thân hay bạn bè nào có thể rảnh rỗi hỏi thăm bác mỗi ngày. Nếu bệnh của bác là bệnh nan y th́ lại càng khó nói chuyện, v́ đối với bạn bè hay người thân, cái bệnh nó là cái bóng quá lớn, đè lên tất cả mọi câu chuyện. Nói chuyện vui hay chuyện không liên quan th́ cảm thấy như ḿnh vô tâm, không quan tâm đến bạn đang bệnh. Mà nói chuyện bệnh tật th́ nó nặng nề quá, không lẽ lần nào gặp nhau cũng nói chuyệnh bệnh tật?

Bởi vậy người bị bệnh nan y thường rất là cô đơn các bác ạ. Rất khó để có một chỗ một nơi nào ḿnh có thể gạt qua mọi thứ, quên đi mọi thứ để trong một phút vài phút quên đi cái bệnh ḿnh đang có. Tất nhiên thời bây giờ có facebook, có zalo, nhưng không khí trong facebook hay zalo nó khác. Vào đó giống như bác vào chung một cái pḥng với rất nhiều người thân hay bạn bè. Ai cũng biết bác là ai, ở đâu vợ con ra sao. Nên mỗi lời bác nói, mỗi hành động bác làm đều được "đánh giá", mặc dù có thể không v́ cố ư. Giờ nếu biết bác bệnh nữa th́ thành ra cái chồng "hồ sơ" về bác lại càng thêm dày. Nếu ai nói ǵ bác th́ bác phải đáp lễ, không đáp thấy kỳ. Mà bác ở lâu không làm ǵ, không like cái này like cái kia th́ nh́n cũng kỳ, v́ ai cũng biết bác đang ở trong pḥng. Chat trong fb hay zalo nó giống như nói chuyện điện thoại hơn là chat, v́ ai cũng có cái expectation. Bác có đọc th́ phải trả lời, ít nhất phải bấm like, không th́ thấy kỳ. Chỉ đọc suông không làm ǵ hết cũng không được.

Cho nên các bác thấy, tôi có thể vào đây nói linh tinh mỗi ngày, mà FB hay zalo th́ vài tuần cả tháng tôi mới vào một lần.

Quay lại với chuyện bệnh tật, th́ tôi có lời khuyên cho các bác, là nếu không may nó xảy ra, đừng ngại vào đây chia xẻ. Các bác nói cũng được, giấu cũng được, nhưng đừng thấy ḿnh bệnh, đừng v́ nghĩ rằng chỗ này là chỗ ba xàm, không đáng ǵ mà bỏ không vào. Tôi đă có gặp một vài bác trong này, tôi thấy t́nh người ở đây cũng chẳng thua ǵ ngoài đời. Ngoài đời chẳng ai rảnh rỗi gặp bác, n/c với bác mỗi ngày, c̣n ở đây th́ vô tư. Ngoài đời có những thứ bác ngại nói, trong này th́ thoải mái hơn nhiều. Tất nhiên chỗ này không phải là hoàn hảo, nhưng những cái positive của chỗ này nó trội hơn so với những chỗ khác như FB hay zalo, và tất nhiên là hơn rất nhiều so với "đóng cửa suffer trong bốn bức tường". Khi ḿnh bệnh, cái sự cân bằng trong tâm thức rất là quan trọng, và ít có cái ǵ có thể giúp ḿnh thấy cân bằng hơn, nhẹ nhàng hơn việc được nói trời nói đất ở một chỗ như này.

Tất nhiên, chỗ này giờ vắng quá th́ vào nhiều cũng khó v́ sợ nói không ai đọc. Nhưng như người ta vẫn nói, tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Mỗi người nói một chút th́ tự khắc sẽ thành ra đông. Chứ ai cũng nhín, th́ tự nhiên nó sẽ ra vắng, vậy thôi.

Hồi đó tới giờ, hôm nay mới là lúc tôi nhận ra rơ nhất lư do v́ sao tôi thích chỗ này hơn FB. Trước giờ tôi chỉ nghĩ lờ mờ nhưng chưa thấy rơ ràng như hôm nay, nên muốn chia xẻ cho các bác biết. Bác nào rảnh rỗi có thể chuyển cái này cho vs group trong FB, hy vọng có thể thuyết phục ai đó quay lại chăng? FB không giống trong này, nên tôi chắc chắn trong FB mỗi người ko thể post nhiều msgs mỗi ngày bằng trong này. Một ngày nào đó ai cũng phải nằm xuống, chẳng ai sống măi đươc. Tất cả những người tôi biết mà đă qua đời, từ người thân, bạn bè trở đi, điều tôi tiếc nhất khi họ nằm xuống đều là "họ nói chưa đủ, họ kể chưa đủ, giá mà họ nói thêm, kể thêm nhiều nữa những ǵ họ từng biết". Con người ta được nhớ tới bởi những ǵ họ nói, chứ chẳng ai được nhớ tới bởi những ǵ họ giữ trong bụng cả.

Nếu vẫn chưa đủ th́ các bác nói thêm là "chưa có ai pass away khi đang là active posters trên vs hết". (Đây chỉ là câu nói đùa thôi - nhưng tôi hiện giờ không muốn dùng smiley v́ vẫn đang buồn chuyện bạn tôi và bác DĐ).


Follow Ups:

Delete your own posting with password 'delete':
Password:    

Post a Followup

Name:     E-Mail:
Subject:
Comments:

UNICODE (Chie^`u Tra('ng => Chiều Trắng)        VIQR (Chie^`u Tra('ng => Chie^`u Tra('ng)