HA ơi vào nghe chuyện


[ Follow Ups ] [ Post Followup ] [ Culture ]

Posted by Phù Vân (136..98.176) on January 21, 2022 at 17:55:15:

Khi c̣n rất trẻ,
Ngày đó tôi hay yêu vu vơ lắm
Nghe một khúc nhạc vui ngay trong lúc nh́n thấy 1 cô nương nào đó nổi bật trong đám nhân gian (ngay cả cô nương đó xấu hay đẹp, cao hay thấp, da ngăm đen bánh mật hay trắng như trứng gà bóc, ...) chỉ cần có một ấn tượng nào đó là y như tôi bị thôi miên để rồi về nhà tương tư ngay hôm ấy và trong những ngày tiếp theo đó .
Và tôi sẽ chẳng nghĩ ǵ khác ngoài việc thần tượng cô nương kia cho tới khi tôi phải t́m mọi cách để làm quen cho bằng được mới yên .

Số là ngày tôi vào học trường tư thục có cả trai lẫn gái ngồi chung trong lớp, v́ tôi nhỏ con cho nên được ngồi bàn đầu và cạnh ngay với 1 cô nương có mái tóc "đờ mi gạc sông" nhưng lại có chút tóc mai trước vầng trán dồ ra trông bướng bỉnh đến lạ!
Rồi c̣n cái nụ cười có hai răng nanh khểnh ra trông trắng muốt kèm theo tràng cười khúc khích che miệng trong khi đôi mắt lúng liếng long lanh sáng tỏa cả pḥng học của ai kia :)

Thế là tôi yêu ngay sau lần để ư đến những chi tiết như thế đó,
yêu y hệt như bài thơ của ông Tế Hanh này (dù là chưa được nàng ta xem như đă yêu hay biết là tôi yêu đến như vậy):

Chủ Nhật (Tế Hanh)
Buồn làm sao cho ngày chủ nhật
Của người học tṛ vơ vẩn hay yêu!

Những ngày kia vui vẻ hơn nhiều
Ngồi chăm chỉ lắng nghe lời thầy giảng,
Hay vui đùa, chuyện tṛ cùng chúng bạn,
Trí b́nh yên thư thái biết bao nhiêu
Và nhất là được trông thấy người yêu,
Người thiếu nữ xinh như tờ giấy trắng.
Lần đi học là một lần đo đắn:
Đi làm sao cho gặp được giữa đường
Cô nữ học sinh tha thiết đến trường,
Tay đỡ nón và tay cầm sách vở.

Ngày chủ nhật là một ngày mong nhớ
ở trong nhà không ngớt ngoái trông ra
Hy vọng người yêu mến bước ngang qua:
Gặp gỡ măi cũng gây t́nh lưu luyến.
Chờ đă mệt mà người không thấy đến
– Có bao giờ người nghĩ đến ta đâu!

Th́ giờ đêm qua… nắng xế ngang đầu.
Ḷng rưng rức, người bần thần, bực bội
Quần với áo đă mấy lần thay đổi;
Quyển sách nào đem đọc cũng buồn tênh.

Tâm thần ta như có vẻ bấp bênh
Như chán chê, như ră rời, ngao ngán;
Ta tưng tức, ta giận hờn các bạn
Sao mải vui không đến với ta chơi;
Ta trách nhầm những kẻ ở xa xôi
Sao hững hờ không thư từ chi cả!




Follow Ups:

Delete your own posting with password 'delete':
Password:    

Post a Followup

Name:     E-Mail:
Subject:
Comments:

UNICODE (Chie^`u Tra('ng => Chiều Trắng)        VIQR (Chie^`u Tra('ng => Chie^`u Tra('ng)