chương cuối .Chuyến xe Metro 228 về ngoại ô


[ Follow Ups ] [ Post Followup ] [ Nostalgia ]

Posted by Phạm Chung (172..48.249) on November 19, 2022 at 19:09:02:

chương cuối .
Nhân vật Hùng trong chuyện là con của nhân vật Hoàng và Minh Thu`y ... ở trang mở đầu (người đi trên mây)
===========================================
Chuyến xe Metro 228 về ngoại ô
Mẹ dụ khị ta đi coi mắt vợ
Con gầy nhom, con nghịch, con trây lười
Mẹ rầy rà ta giả đui, giả chột
Cuối cùng ta chỉ thấy những con ngươi
Thơ Lưu Hà
( Giữ Cho Lâu Chút Êm Ddềm )

Xe buýt bắt đầu lên dốc cầu để vào khu Addicks Park & Ride, Hùng nghiêng qua phía bên phaỉ nhìn Giang. Giang, dựa đầu bên vai của Hùng từ lúc xe buýt rời 
Downtown, nhắm mắt ngủ thật ngon. Mái tóc dài xõa ngang che gần nửa khuôn mặt. Nhìn nghiêng, Hùng thấy chót mu~i của cô bé hơi hếch lên một chút, dễ thương làm sao . Giang có khóe môi hơi cong, miệng hơi rộng, chót mũi hơi hếch và có chiếc răng bên phải hơi khểnh. Nếu chót mũi hếch đó ở trên một khuôn mặt khác, nếu đôi moi cong đó ở trên một khuôn mặt khác, chắc chắn sẽ làm xấu đi khuôn 
mặt. Nhưng với Giang, những cái 'hơi hơí đó' làm khuôn mặt Giang thật lạ, lúc nào cũng như đang cừơi, và tuyệt đẹp.
Những lúc nhìn sâu vào đôi mắt to của Giang, Hùng thấy mình như quên hết mọi việc. Như một chiếcthuyền lênh đênh trên sóng không bến đâụ Hùng nghĩ là Giang giống như những nhân vật nữ trong tiểu thuyết của Kim Dung. Một chút 'Tiểu-Long-Nữ'. Một chút 'Triê.u-Minh'. Một chút 'A-Tử'. Những nhân 
vật nữ thông minh, ranh mãnh.
Giang mở mắt nhìn Hùng khi chiếc xe buýt đậu ở bến xe cho mọi người xuống.
- Xin lỗi anh nghe . Giang ngủ ngon quá. Có làm vai anh đau không?
Hùng nhìn Giang, mỉm cừơi định nói gì rồi thôị 
Trước khi xuống xe, Hùng quay lại nói với người lái xe:
- Thank you very much. Good night.
Giữa tháng tám, trời Houston vẫn còn nóng hâm hấp. Có những vũng nước nhỏ trên mặt đừơng trong bãi đậu xẹ Chắc có những cơn mưa bóng mây ở đây vào lúc xế chiều vì từ khi xe rời Downtown, Hùng không nhớ là trời có mưạ Biết đâu trời có mưa mà Hùng không nhớ, bởi vì suốt đoạn đừơng, Giang tựa đầu vào vai Hùng, những sợi tóc dài của Giang bay bay trên áo Hùng đã làm trí óc Hùng như mụ đị Như một máy computer bị xóa mất hẳn 'bộ nhớ'.
- Lúc nẫy, khi Giang hỏi, thấy anh định nói gì, sao anh không trả lời Giang?
- Anh định nói là nếu vai anh có đau trọn đời anh cũng sẵn sàng chấp nhận. Nhưng thấy có vẻ hơi sỗ sàng nên lại thôị
Hùng chợt nhận thấy đôi má Giang ửng hồng. 
Hai đồng tiền trên má như sâu thêm. Giang hấp tấp bước đi.
- Xe đậu phía này sao cô bé đi về phía đó ?
Hùng chợt hiểu câu nói của mình vừa rồi như là một lời ngỏ tình làm Giang ngượng.
- Ồ, Anh xin lỗi cô bé nghe.
Giang xoay người lại nhìn Hùng. Mắt Giang long lanh. Có chút gì vui vuị Có chút gì ngượng ngập. Chút gì đầm ấm dịu dàng trong mắt Giang lúc đó. Thấy Hùng
nhìn mình ngẩn ngơ, Giang vội hỏi:
- Ứ, ừ .. Anh nhìn gì mà ngẩn cả người vậy ?
- Anh nhìn Giang.
Giang đưa tay lên như muốn che khuất khuôn mặt của mình.
- Chiều này Anh có bận gì không? Giang muốn xin phép Bố Mẹ về trễ hôm nay. Anh có mời bé đi ăn tối nay không?
Hùng đưa phone cho Giang. Hùng nghe Giang xin phép Me để đi ăn cơm tối với bạn. Hùng loáng thoáng nghe thấy Giang nhắc đến tên Hùng với Mẹ của Giang thì phải.
- Mẹ cho phép Giang, tám giờ tối thì phải về. A, Mẹ nói nếu Giang đi với anh, mẹ cho đi đến 9 giờ. Chịu không?
- Bộ Giang kể về Anh cho mẹ nghe hay sao ?
- Mẹ biết ngay từ hôm Giang gặp Anh lần đầu . Sợ hả ?
Hùng cười ra tiếng
- Bạn không sợ, còn lâu tôi mới sợ .
Hùng cầm tay Giang đi ra chỗ đậu xe .
Xe Giang chạy phía trước ngược về phia Nam của Xa Lộ 6. Hùng lái xe theo phía sau . Khi qua ngã tư Westheimer, Giang bật đèn ra hiệu quẹo vào nhà hàng Tây Ddô . Trời bắt đầu tối . Bãi đậu xe đã bật đèn. Ánh sáng mầu vàng nhạt nhòạ
Hùng chọn một bàn cho hai người ở một góc tối. 
Quán ăn chưa đông khách vì hãy còn hơi sớm.

Giữa Hùng và Giang, nói là tình bạn thì hẳn là không đúng. Nếu nói là tình yêu thì cũng không hẳn là sai . Với Hùng, một chút gì thật êm đềm, thật hạnh phúc khi ở bên Giang. Mới quen Giang chừng ba tháng, nhưng Hùng cảm thấy như đã quen biết Giang từ nhiều năm. Dù sao, Hùng vẫn giữ một khoảng cách với Giang. Chưa một lần nói tiếng yêu. Giang. Giang hiểu, vì giữa Hùng và Giang còn
có một cô gái khác, Giang Thanh.
Nhiều lần Hùng đã kể cho Giang biết là Giang giống y như Giang Thanh, người con gái của một gia đình người bạn rất thân của Bố Mẹ . Hai ông bố là bạn rất 
thân ở Ddại Học Khoa Học Saigon, và 2 người cùng co' một cô bạn gái . Cô ấy là mẹ của Thanh bây giờ. Hai gia đình thân đến nỗi khi Thanh sinh ra, chính Bố 
của Hùng đã đặt tên Giang Thanh cho cô cháu gái . Hai gia đình nói đùa là sau này sẽ làm suôi gia với nhau .
Ngày Hùng đi hoc đại học ở tiểu bang Michigan, lúc đó Thanh mới mười bốn tuổi . Thanh còn quá nhỏ để nói những lời hẹn hò, chờ đợi . Mái tóc 'demi garcon'
của Thanh còn quá ngắn nên không thể cắt bớt đi một chút để thề nguyền. Ddôi mắt Thanh tròn long lanh chưa có chút gì buồn để có thể rơi một giọt nước mắt chia taỵ
Khi Hùng hoàn tất bốn năm học kỹ sư dầu hoả ở Michigan thì Thanh cũng bắt đầu năm Freshman ở Ddại học Texas ở Austin. Sau đó Hùng làm việc cho một hãng dầu
nhỏ ở Michigan và luôn tiện học cho xong chương trình Cao học .
Ddã gần 6 năm, tuy vẫn chưa gặp lại Thanh, nhưng Hùng vẫn viết thơ đều cho Thanh. Viết về những buổi tối cô đơn ở Michigan. Những ngày dài mùa đông tuyết đổ. Viết về những nỗi băn khoăn về một tương lai xa vờị Và một đôi lần Hùng viết là nhớ đến Thanh thật nhiềụ Về một ước mong là Thanh sẽ nuôi cho tóc dài đến ngang vaị Hùng thích vậỵ Chỉ thế thôị Vẫn không một lời thề thốt. Nhưng chính vì có Thanh, nên sáu năm ở Michigan, Hùng đã không có bạn gáị Hùng nói với Thanh là sẽ xin chuyển về Houston làm việc để gần gia đình và gặp lại Thanh. Thanh hứa là sẽ chuyển trường về Houston nếu Hùng về Houston.
Ddầu hè, Hùng chuyển về làm ở Houston, định là sẽ đến thăm Thanh vào dịp cuối tuần. Một buổi trưa, Hùng lấy xe bus ghé một hiệu sách ở đường Milam tìm mua tập truyện ngắn của nhà văn Mai Thảo cho Thanh. Thanh thích tập truyện ngắn này và truyện 'Chuyến Metro đi từ Bellevillé là truyện Thanh thích nhất.
Buổi chiều, Hùng leo lên chuyến xe Metro 228 về ngoại ô ở một ngã tư trên đường Louisianạ Hùng đang tìm chỗ ngồi thì một người từ phía sau va mạnh vào
Hùng làm rơi cuon truyện xuống sàn xe . Hùng đang định nhặt cuốn sách lên thì người ấy đã cúi xuống cầm sách lên. Mái tóc đen dài xõa ngang lưng.
- Xin lỗi anh về sự vô ý của tôi . 
- Cô có mái tóc tuyệt đẹp. 
- Cám ơn anh .
Cô gái theo Hùng đi về phía cuối của xe buýt và ngồi chung với Hùng.
- Tôi rất thích tập truyện này của ông Mai Thảo, nhất là 'Chuyến Metro đi từ Bellevillé. Thật tuyệt, phải không anh? Tôi tên là Giang, còn anh?
- Tôi là Hùng.
Ddó là lần đầu Hùng gặp Giang.
Cuối tuần đó, Hùng đã bỏ ý định theo Bố Mẹ đến nhà của Thanh. Ddã bỏ ý định đến thăm Thanh ở tuần kế đó. Tháng kế đó. Ddã gần hết một mùa hè. Hùng đã
không đến với Thanh vì Giang. Vì sự xuất hiện của Giang. Vì mái tóc dài chấm ngang lưng của Giang. Vì khóe miệng cong cong của Giang. Vì Giang là hiện thân
của nỗi ước mơ thầm kín của Hùng về Thanh. Là hiện thân của ngày Thanh hai mươi tuổị Hình như Thanh lớn lên ở Giang. Hình như Giang là Thanh. Hình như Thanh là Giang. Và cũng chính vì Giang mà Hùng không đến gặp Thanh. Và vì Thanh, nên Hùng vẫn giữ một khoảng cách với Giang. Giữa một tình bạn
và tình yêụ Ở chính giữa . Giữa Thanh. Và Giang.
- Anh đang nghĩ gì mà mgẩn ra vậỵ Ddang mơ đến ngày mai đến gặp Thanh phải không?
Hùng chỉ biết cười trừ. Chỉ biết yên lă.ng.
- Anh phải vui với Giang chứ. Biết đâu hôm nay chẳng là lần cuối cùng anh ngồi với Giang. Thứ hai tới đã bắt đầu khóa học mùa Thu của Giang ở UT. Giang sẽ trốn biệt để trả anh về với Thanh của anh. Ddược không?
- Ddược không? Ddược không? Giang chỉ biết hỏi anh chứ không thể trả lời thay cho anh hay sao ? Giang bảo là đã được chấp thuận chuyển về đại học Houston, sao lại định đi UT nữa .
- Ứ, ừ... Houston này thuộc về anh và Thanh, chứ đâu có phần của Giang. Giang không muốn vì Giang mà anh quên Thanh. Nghe anh?
Bữa cơm trôi qua nhanh, không vui, Hùng nghĩ vậy . Ngày mai Hùng sẽ theo Bố Mẹ đến thăm Thanh. Thứ hai tới, Thanh cũng phải về UT theo khóa học mùa Thu như Giang. Như Giang. Sao hai người con gái lại có những điều giống nhau như thế ?. 
Giang và Thanh cùng thích 'Chuyến Metro đi từ Bellevillé 
nhưng đều không thích phần kết cuộc. Nếu như Giang là nhân vật Luật, nếu như Thanh là nhân vật Luật, Giang hay Thanh sẽ không bỏ cuộc nửa chừng như Luật. 
Họ sẽ đến hiệu bánh Lenotre ở Lognes để tìm Nga . Sẽ mời Nga đi một vòng rong choi giữa Paris một lần nữạ Sẽ mời Nga về thăm California . Se giữ Nga ở lại Cali với Luật. Luật chỉ co ' một mình Nga để mong nhớ . Nhưng Hùng thì saa ? Hùng không phải đi tìm Giang hay Thanh, nhưng phải chọn một người giữa Giang và Thanh.
Chuyến Metro ở bến đỗ của Luật có hàng trăm hàng ngàn lối rẽ. Chuyến Metro 228 của Hùng ở bến đỗ chỉ là một bãi đậu xe . Xe đến trạm, moi người xuống xe rồi lái xe về nhà . Thật giản dị .
- Khuya rồi, anh cho Giang về, nghe anh. Vui lên chứ . Mai đã gặp lại người trong mộng của anh rồi, sao anh còn buồn ?
Hùng đứng lên, ra trả tiền và đưa Giang ra chỗ đậu xe . 
Bây giờ, trời đã tối hẳn. Một vài cơn gió nhẹ thoáng qua, nhưng buổi tối Houston vẫn còn hâm hấp nóng. 
Hùng đóng cửa xe cho Giang. Giang quay cửa xe xuống, đưa tay cho Hùng cầm. Giang nhoài đầu ra cửa xe, Hùng cúi xuống mi lên trán Giang.
- Muốn anh theo xe đưa Giang về không?
- Không cần đâu Anh. Giang về một mình được . Thẳng đường ra Xa lộ 6. Xuôi Nam. Qua gầm cầu 59, gặp đèn đỏ quẹo phảị Rồi quẹo trái . Thôi Giang về. 
Chúc anh ngu ? ngon nhiều mộng đẹp nhé !.
- Ồ, Giang chuyển trường về học ở Houston được hay không?
- Giang đã nói với anh là Ddại học Houston đã nhận Giang. Nhưng chuyện ở hay đi của Giang là tùy ở anh. Tùy anh.
Giang quay xe ra Xa lộ 6, phóng nhanh. Tiếng cười trong, vui của Giang còn vọng lại .
- Tùy ở anh. Tùy anh..
Hùng lập đi lập lại câu nói của Giang.
Chiều hôm sau, Hùng lái xe theo xe Bố Mẹ đến thăm hai bác Minh và Thanh. Xe xuo^i Xa lộ 6, về hướng Nam. Chui dưới gầm cầu Xa lộ 59. Gặp đèn đỏ, quẹo phải . Rồi quẹo trái . 
Hùng tự hỏi sao đúng như huơớng đi Giang nói đêm qua . Hùng theo Bố Mẹ vào nhà.
- Cháu chào hai bác ạ .
- Mấy năm không gặp, thấy cháu người lớn hẳn. Bao giờ lấy vợ , cho bác uống rượu mừng ?
Bác Minh trai hỏi đùa Hùng. Bác gái quay vào phía trong gọi to:
- Giang ơi, mang nước mời hai bác đi con.
Bác quay qua nói với Hùng:
_ Bác trai đặt tên cho em nó là Giang Thanh. Nhưng Thanh cũng là tên của bác nên ở nhà goi em nó lá Giang.
Giang Thanh đem nước ra . Cô bé mặc chiếc áo dài lụa mầu vàng , mái tóc đen dài xõa ngang lưng. Giang nhìn Hùng nheo nheo con mắt.
- Chào anh Hùng, anh có nhận ra cô bé tí ti ngày xưa của anh không anh?
Hùng chỉ còn thấy được hai con mắt to của Giang. Khoé miệng cong cong. Cái chót mũi hơi hếch lên. Miệng cười có chiếc răng khểnh phia bên phải . Ddúng là 
nhân vật nữ tinh quái trong truyện Kim Dung. Hùng thầm nghĩ như vậy . Nhưng là nhân vật nữ có thật ở trên đời . Cho Hùng. Cho riêng Hùng.
- Cái con bé này, chỉ hay đùa cợt. Nó gặp Hùng đã mấy tháng nay, mà chẳng cho Hùng biết nó là Thanh.
Mẹ của Thanh cười cười nói với mọi người và nhìn Hùng nheo nheo con mắt. Bà cũng đúng như nhân vật tinh quái trong chuyện Kim Dung như Giang. Hùng nghĩ thầm.
- Sao bé không cho anh biết bé là Thanh?
- Anh đâu có hỏi câu đó đâu để bé trả lời anh.
- Thế thứ hai này bé có ở lại Houston hay về Austin?
- Tùy ở anh chứ ! Tùy anh.
Cũng hai tiếng 'tùy anh' như đêm qua, nhưng hôm nay Hùng nghe thấy nó khác hẳn hôm qua . Nhìn qua cửa sổ, Hùng thấy bên ngoài mầu nắng như vàng hơn. Vàng như mầu áo lụa Giang đang mặc.

Phạm Chưng
(trích từ tập Đêm Hỏa Châu chương cuối ) 



Follow Ups:

Delete your own posting with password 'delete':
Password:    

Post a Followup

Name:     E-Mail:
Subject:
Comments:

UNICODE (Chie^`u Tra('ng => Chiều Trắng)        VIQR (Chie^`u Tra('ng => Chie^`u Tra('ng)