Cứ con gái lớn lấy chồng
con trai tồng ngồng lấy vợ
nhiều cặp sinh ra của nợ (*)
nuôi cho đến tuổi dậy thì
Ừ mà lấy vợ làm chi,
để rồi khát thèm tình cảm
ở vậy không đủ can đảm
thì thôi đành rước oan gia (*)
đến già còn chẳng tỉnh ra
lại đâm đầu mê lũ cháu
(*) Dựa vào câu: Con là nợ, vợ là oan gia, cửa nhà là nghiệp báo