Chén rượu tình ..
Em rót cho tôi niềm đau và nỗi nhớ
Đành lòng em bỏ men đắng men cay
Tôi nào biết ?
Tôi nào hay ?
Nhấp cạn chén rồi say mèm chẳng biết
Rót giùm tôi trăm vạn lời tha thiết
Chút mặn nồng ..
Rồi vĩnh biệt tình em
Tôi sẽ cố tìm quên ..
Một cuộc tình làm tim tôi rạn nứt
Lời yêu nào không ngọt ngào như mật ?
Vào cuộc chơi mới phân biệt ..
Đắng hay bùi ?
Cuộc tình nào không tràn ngập niềm vui ?
Khi đã hết .. ngậm ngùi ôm tuyệt vọng
Trái tim tôi cạn khô dần nhựa sống
Chết hững hờ trong khoảng trống đơn côi
Tôi chẳng phải là tôi ?
Say một đời ..
Say một kiếp .. trong cái nôi nhân loại
Nguyễn Minh Quân