Dư Âm Mộng!
Ở đây có kẻ khóc cùng người
Vụn thời độ tuối chớm hai mươi
Em trăng mười sáu duyên dáng lắm
Cây si anh trồng lại kém tươi
Em cười hồn nhiên lại thích đùa
Môi hồng chúm chím giọt sầu đưa
Đôi mắt bồ câu xinh như mộng
Ta nếm say si chuyện gió mưa
Thế mà định mệnh lại trớ trêu
Khi lòng lưu luyến mếm thương nhiều
Chạm chi ngõ sầu ai giăng mắc
Cho ta chuốt đắng nhận hoang liêu
Tiếng thơ ta khóc nhớ người thương
Thâu đêm thao thức mộng hoài vương
Nôi tình chia biệt đau niềm nhớ
Da diết tim yêu đẫm khói sương
Khóc yêu, khóc hận cũng nhiều rồi
Sao lòng ray rứt vướng tình khơi
Ôm choàng nỗi nhớ dạ xa xót
Khiến trái tim đau đến rã rời
Phương nào trông ngóng bạc mái đầu
Khung trời tĩnh mịch khách về đâu
Rêu phong mờ nhạt dòng luyến ái
Người yêu không đến, mộng tàn mau...
Tài Nguyễn