Lang thang ở cái đảo Đào Hoa
Mùa Đông thê thãm lạnh thấy pà
Khẳng khiu cành khô trơ tiếng sáo
Vẳng tự thềm xưa ...nhớ người xa
Vu vơ đặt tay chạm vần thơ
Lốc cốc tiên sinh gởi người mơ
Cái jì đón chưởng đành cam chịu
Thì ra là một kẻ yêu ...khờ
Này hởi Hoàng Dung pé bỏng ơi
Ngắt nhéo cái gã ấy tơi bời
Để koi him còn theo ko hởi
Hay là chổng đít kêu ...trời ơìììììi