Ta đứng đó, người ta đâu
Mắt ngơ ngác mắt, tim say tim nồng
Ngày qua mòn mỏi chờ trông
Người ta biền biệt khiến lòng quặn đau
Người ta đó, hỏi có sầu
Như ta khắc khoải thương mầu áo xưa
Người ta đó, trách vu vơ
Biết chăng ta vẫn sớm trưa bên nàng
Tình ta ấp ủ mộng vàng
Tim ta yêu mãi bóng nàng thơ xưa