Hồng Nhan Bạc Phận
Em mang áo trắng mỏng phần trên
Đứng chế thuốc Tiên rõ “Núm Tiền”
Ơi em, anh chẳng là Thần, Thánh
Xin để cho anh ngắm tự nhiên
Áo lót ai khoe đầy quyến rũ
Làm sao tôi giữ được tâm yên
Cả người, ngực đẹp, nhìn toàn vẹn
Vội trở về rừng lên núi thiền jk :)
Chợt tiếng thu sầu vang vọng tới
Hỏi thầm sao mặt lệ như rơi
Hình như miếng vải che bên trái
Tội nghiệp hồng nhan bạc phận đời
Tôi muốn quên đi, quên tất cả
Nhưng còn thắc mắc, hỡi người ơi
Phải rồi, đồ giả, Photoshop
Tiếp tục bước đi, miệng mỉm cười 😊
~_*
PoP